Quỹ Tiền tệ quốc tế (IMF) là một tổ chức quốc tế liên chính phủ có chức năng thúc đẩy mối quan hệ hợp tác quốc tế về các vấn đề liên quan đến tiền tệ giữa các quốc gia thành viên; Trong những năm qua, IMF đã thực hiện vai trò của mình bằng nhiều cơ chế điều hành riêng biệt trong đó có việc sáng tạo ra một định dạng “tài sản” gọi là quyền rút vốn đặc biệt.
1. Quyền rút vốn đặc biệt
SDR là cách viết tắt của cụm từ Special Drawing Rights, hay là Quyền rút vốn đặc biệt.
SDR hay quyền rút vốn đặc biệt là một hình thức tiền dự phòng quốc tế được ban hành bởi Quỹ Tiền tệ quốc tế IMF trong năm 1969, có nhiệm vụ bổ trợ cho dự trữ tiền có những quốc gia thành viên. SDR được ra đời với mục tiêu xử lý nhiều vấn đề về hạn chế của đồng Đô la Mỹ và vàng, đây là cách thức duy nhất để chi trả cho những tài khoản quốc tế, SDR gia tăng thanh khoản quốc tế qua việc bổ sung tiền dự trữ tiêu chuẩn.
SDR có bản chất là dụng cụ tiền tệ nhân tạo được hình thành bởi IMF và dùng qua một rỗ những đồng tiền của những nước quan trọng.IMF dùng SDR với mục tiêu cho kế toán nội bộ. SDR được quỹ này chia cho nhiều nước thành viên và được bảo đảm do sự uy tín và tin cậy từ những quốc gia thành viên.
2. Mục đích của SDR
SDR được hình thành nhằm trở thành bộ phận chính từ quỹ dự phòng quốc tế, vàng cùng những đồng tiền dự trữ chỉ là khoản bổ sung với dự phòng quốc tế. Nhằm gia nhập vào hệ thống đó thì một nước cần có dữ trù chính thức.
Dự trù này sẽ gồm có vàng cùng ngoại tệ được đồng ý lưu thông ở những giao dịch quốc gia của những ngân hàng trung ương hay nhà nước có thể được sử dụng để mua lại nội tệ để giữ cho tỷ giá được ổn định.
Nguồn cung quốc tế của đồng USD và vàng, đây là hai tài sản dự trù chủ yếu là chưa đủ để có thể phát triển ở nền thương mại toàn thế giới cùng những giao dịch tài chính đang được thực hiện thời gian này. Điều đó đã tạo động lực cho những nước thành viên hình thành ra tài sản dự phòng quốc tế theo chỉ dẫn của IMF.
3. Sử dụng SDR để thanh toán
Những thành viên đang sở hữu SDR có thể dùng chúng để đổi lại những đồng tiền được dùng phổ biến qua việc trao đổi tự nguyện với nhau từ nghiệp vụ swap, hay dưới sự lãnh đạo của IMF cần những nước sở hữu nền kinh tế lớn hoặc dự trù ngoại tệ cao hơn cần giao dịch đơn vị tiền tệ SDR qua những quốc gia gặp khó khăn khác.
Những nước thành viên IMF có thể mượn SDR dự trù của IMF cùng mức lãi suất tốt, quan trọng là với mục tiêu điều tiết và hình thành vị thế có giá trị cho cán cân thanh toán.
Ngoài có vai trò là tài sản dự phòng phụ trợ, SDR là đơn vị kế toán của quỹ, SDR có giá trị được đo lường qua một rổ những đồng tiền lớn như đồng USD, Nhân Dân Tệ, Bảng Anh, Euro và Yên Nhật.
4. Chi phí liên quan đến việc nhận phân bổ và sử dụng phân bổ SDR
Với những quốc gia thành viên của quỹ thì việc nhận sự phân chia từ quỹ là không mất phí. Từ sự gia tăng phân bổ SDR của quỹ, nhiều quốc gia thành viên được gia tăng thích ứng việc sở hữu SDR. Việc SDR sẽ thanh toán lãi cho những mức SDR đang nắm giữ của mỗi nước và đo lường phí phân chia SDR với từng thành viên cùng một tỷ lệ lãi suất.
Việc dùng SDR không hoàn toàn là miễn phí. Việc dùng SDR được thực hiện khi mà một nước giảm đi tỷ lệ sở hữu SDR so với việc phân chia SDR tích lũy của họ. Những nước dùng SDR từ chính họ sẽ phải đóng những mức phí dựa vào khoản lệch giữa số SRD tích lũy và khoản tiền SDR mà họ sở hữu. Lãi suất SDR cho đến tháng 7 năm 2021 là 0.05%.